Hai ngày sau Ôn Văn đứng trong trạm thu nhận vươn hai bàn tay xòe năm ngón tay, tia điện lóe sáng ở giữa hai bàn tay.
Sau đó Ôn Văn đưa tay hướng về phía Bạch Tiểu Mật đang ôm gối ôm cà rốt ngủ say sưa, da lông trơn mượt nháy mắt dựng ngược, thỏ tinh hoảng sợ nhảy tới nhảy lui như một cục lông lớn.
Phát hiện là Ôn Văn giật điện mình, Bạch Tiểu Mật ủy khuất dùng tư thế con vịt ngồi dưới đất, oan ức nhìn Ôn Văn như muốn khóc.
Ôn Văn không để ý tới Bạch Tiểu Mật, tản tia điện đi, thở dài một tiếng tự lẩm bẩm: "Không được, uy lực yếu quá."
Bạch Tiểu Mật muốn cắn Ôn Văn một ngụm, uy lực cỡ đó mà còn yếu, tên này muốn giật chết cô luôn sao?
Học tập hai ngày, Ôn Văn dùng siêu năng lực tạo ra một máy phát điện mini ở trong cơ thể, để mình giống như cá chình điện có thể phóng ra điện vậy.
Có điệu với phần phiên dịch được hiện giờ thì cao lắm cũng chỉ là giật chết người, hoặc là đổi kiểu tóc cho sinh vật siêu năng, đối với Ôn Văn chỉ có thể xem là có chút ít còn hơn không mà thôi.
Nhưng nó là sức mạnh hoàn toàn thuộc về bản thân Ôn Văn, cho dù chỉ đạt tới trình độ này thì cũng coi như có thu hoạch.
Hơn nữa tác dụng lớn nhất của sức mạnh không phải trực tiếp sử dụng, Ôn Văn có thể để điện bám vào một ít đồ dùng, có lẽ lợi dụng dòng điện sắp xếp một kết giới nhỏ.
Mặc dù mức độ sức mạnh hoàn toàn không thể so sánh với người siêu năng thuộc tính lôi cùng cấp nhưng tác dụng ở hiện thực khá mạnh, ít nhất Ôn Văn có thể ném thiết bị sạc pin cho thiết bị đầu cuối của siêu thợ săn vào xó.
Thu hoạch lớn nhất khi nghiên cứu Sách Sấm Sét của Ôn Văn thật ra không phải lấy được khả năng tạo ra dòng điệu yếu ớt này, mà làm Ôn Văn hiểu biết thêm về thế giới người siêu năng.
Hơn nữa chờ tới khi Ôn Văn hoàn toàn giải mã được quyển sách này, uy lực khẳng định sẽ không phải chỉ có một chút như thế.
"Cái gọi là Hội Học Thuật Chân Lý kia chính là người chuyên nghiên cứu những kiến thức này đi, như vậy sự tồn tại vĩ đại đứng sau loại chữ viết này mà người đàn ông kim loại mặc vest nói chính là Thần Toàn Trí Toàn Năng mà Ôn Duệ nói đi?"
Lắc lắc đầu, Ôn Văn từ trong trạm thu nhận đi ra ngoài.
Vài ngày trước đã có đoàn thợ săn chuyên nghiệp tới tiếp quản công việc liên quan tới viện bảo tàng, mà hôm qua có người đặc biệt tới tìm Ôn Văn để làm một phần thẩm vấn đơn giản.
Nội dung tra hỏi đơn giản chính là hỏi về quan hệ của Ôn Văn và Hắc Thập Tự, thế nhưng bị Ôn Văn dùng lý do chuẩn bị sẵn thoái thác và lừa gạt qua chuyện.
Tất cả phụ thuộc vào chứng cứ ngoại phạm khi chuyện xảy ra, chỉ là trong tư liệu của hiệp hội thì cấp bậc hiềm nghi của Ôn Văn rất là cao.
Nếu không phải Hiệp Hội Thợ Săn tạm thời không thể xác định 'Hắc Thập Tự' là tổ chức có hại, chỉ với những chứng cớ mà Ôn Văn chuẩn bị không nhất định có thể lừa qua ải.
Mà xế chiều ngày mai thì chính là hội nghị nhân viên thu nhận, Ôn Văn dự tính nhân cơ hội này hỏi xem nhóm nhân viên thu nhận có cần giúp đỡ gì hay không, chỉ cần Hắc Thập Tự nháo loạn ở nơi hoàn toàn không liên quan tới Ôn Văn thì đủ để xóa đi một ít hiềm nghi của Ôn Văn.
Nhưng trước khi tiến hành hội nghị, Ôn Văn còn chút chuyện cần làm ở thành phố Khánh Xuyên...
...
Đêm khuya Ôn Văn đứng ở đầu giường Hùng Ưng gãi cằm, cảm nhận được sức sống mạnh mẽ trong trái tim Hùng Ưng, nghĩ xem có nên nhân cơ hội này bắt Hùng Ưng đi hay không.
Nếu như sau đó cậu ta vẫn không tỉnh lại, như vậy đưa vào trạm thu nhận nói không chừng sẽ có thay đổi.
Nếu Hùng Ưng tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã xuất hiện trong trạm thu nhận thì rất thích hợp để Ôn Văn lừa hắn vào trong tổ chức.
"Chỉ trộm hắn đi thì làm người ta chú ý quá, có cần thuận tiện trộm luôn một ít thiết bị chữa bệnh không nhỉ...."
Có điều có lẽ bị ánh mắt của Ôn Văn ảnh hưởng, trái tim kia đột nhiên nảy lên kịch liệt, sức mạnh tràn đầy sức sống ồ ạt lan ra cơ thể Hùng Ưng làm nó nhanh chóng khôi phục.
"Chậc, hẳn là sắp tỉnh rồi, bây giờ kéo cậu ta vào trong trạm thu nhận có khi sẽ làm cậu ta vĩnh viễn không tỉnh nữa cũng không biết chừng.... mình chờ cậu ta tỉnh lại rồi mới lừa vậy."
Ôn Văn cũng không nắm chắc có thể thêm Hùng Ưng trạm thu nhận nên cần phải bịa ra lời nói dối, bởi vì cậu ta không giống như những nhân viên thu nhận khác, có nhu cầu cá nhân cần trạm thu nhận giải quyết.
Đối với thằng nhóc này mà nói thì duy trì trật tự trị an đường phố còn có hứng thú hơn gia nhập trạm thu nhận.
Trước khi mở hai mắt ra, Hùng Ưng nghĩ rằng mình đang nằm trong quan tài, thậm chí là trong lò hỏa táng, thế nhưng thật không ngờ vừa mới mở mắt ra đã đối diện với một con ngươi hoàng kim.
"Ông là ai?" Hùng Ưng cảnh giác hỏi.
"Tôi là ai..."
Ôn Văn không nói hết câu, nhưng hơi thở trên người trở nên nồng đậm làm Hùng Ưng thoáng chốc biến sắc.
Bóng người mặc áo choàng đen ở trước mắt có thể coi là một ngọn núi cao nhìn không thấy đỉnh, mà Hùng Ưng chỉ là một con giun dế ở dưới chân núi mà thôi!
Tuy sức mạnh cảm giác yếu hơn rất nhiều nhưng không thể nghi ngờ, người này chính là chủ nhân của cây Hắc Thập Tự thật lớn ở trên viện bảo tàng ngày đó!
"Hiện giờ chắc cậu đã biết tôi là ai, tôi muốn mời cậu trở thành một nhân viên thu nhận, nhiệm vụ của nhân viên thu nhận chính là tìm kiếm và khống chế những thứ uy hiếp nhân loại, duy trì cân bằng thế giới trong và ngoài, bảo vệ dân chúng bình thường không có chút khả năng phản kháng nào."
Tiếp đó Ôn Văn nói những lý do thoái thác mình thường dùng cho Hùng Ưng nghe.
Hùng Ưng là một người trẻ tuổi có tinh thần trọng nghĩa đầy phấn chấn, vì thế Ôn Văn chủ yếu nhắm vào phương diện trạm thu nhận làm sao cứu giúp quần chúng nhỏ yếu, hình dung mỗi nhân viên thu nhận như một anh hùng.
Thấy một nhân vật lớn đến khó có thể tưởng tượng lại tự mình tới khuyên mình gia nhập, hơn nữa tổ chức này lại quá phù hợp với lý tưởng của mình, Hùng Ưng chỉ là một học sinh cấp ba gần như ngay lập tức động lòng.
Nhưng mà cậu ta vẫn không lập tức đồng ý, chuyện trái tim ma quỷ và hai tháng chống lại tội ác đã làm Hùng Ưng hiểu được đây là một thế giới tàn khốc, rất nhiều chuyện thoạt nhìn không đơn giản như vậy.
Ôn Văn quay đầu, cảm nhận hơi thở một chút, sau đó nói với Hùng Ưng: "Chốc nữa người của Hiệp Hội Thợ Săn sẽ tới thăm cậu, mời cậu gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn, cậu có thể gia nhập tổ chức bọn họ, nó không hề xung đột với trạm thu nhận của bọn tôi."
"Những chuyện cậu đã làm tôi đều thấy rõ, cậu là một đứa nhỏ tốt, mà Hiệp Hội Thợ Săn là một tổ chức khổng lồ, tổ chức này khó tránh sẽ phải chịu thỏa hiệp trong một vài chuyện, mà trạm thu nhận thì không như vậy, mục đích của bọn tôi rất thuần túy.
"Tôi sẽ không miễn cưỡng cậu gia nhập, nhưng gia nhập trạm thu nhận chính là lựa chọn tốt nhất đối với cậu, lúc cậu ký vào phần hợp đồng này, cậu chính là nhân viên thu nhận, đến khi đó tôi sẽ xuất hiện một lần nữa."
Nói xong Ôn Văn đặt một phần hợp đồng lên tay Hùng Ưng rồi trực tiếp biến mất trong không khí.
Mà Ôn Văn vừa mới biến mất thì nhóm thợ săn Trường Tôn Cảnh cũng đẩy cửa phòng bệnh, mừng rỡ nhìn Hùng Ưng, mà Hùng Ưng thì im lặng giấu phần hợp đồng kia ra sau lưng....
Ôn Văn đoán Hùng Ưng có xác suất chủ động ký vào hợp đồng nhân viên thu nhận rất lớn, thứ nhất chính là giống như Ôn Văn nói, trở thành một nhân viên thu nhận thật sự rất thích hợp với Hùng Ưng.
Thứ hai là khi cậu ta vừa mới tỉnh lại, sự tồn tại của vị cấp Tai Biến Ôn Văn này xuất hiện trước tiên để lừa dối cậu ta, so với tới sau Hiệp Hội Thợ Săn sẽ có hiệu quả lừa dối tốt hơn nhiều.
Tới trước chính là ưu thế, đủ để làm Hùng Ưng coi trọng lời mời của Ôn Văn.
Trước tiên giấu hợp đồng ra sau lưng càng chứng minh khuynh hướng của Hùng Ưng, nếu không phải thời gian quá gấp gáp, Ôn Văn khẳng định càng muốn xem Hùng Ưng ký hợp đồng xong mới rời đi....
Sau khi rời khỏi chỗ Hùng Ưng, Ôn Văn nhắm tới cô nàng bạn gái Tiêu Mạn của Trường Tôn Cảnh, nữ tay súng mất đi siêu năng lực này cũng là một lựa chọn nhân viên thu nhận rất tốt.
Ôn Văn âm u nói: "Không biết sau khi Tiêu Mạn khôi phục năng lực thì có chia tay tên Trường Tôn Cảnh kia không, he he he...."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo